26 thg 2, 2013

[OGCNS] chương I

Chương I:







Mỗi ngày đều cãi nhau, đúng là oan gia!!!

Công ty trách nhiệm hữu hạn mậu dịch Kiên Kình – đang xảy ra một cuộc cãi vả nhỏ

“Kháo! Ngươi hiểu hai chữ thành tín viết như thế nào không hả? Nói lời chân thật, thì người ta mới tin tưởng! Đã đồng thuận là cuối tuần này phải xuất hàng, giờ lại nói khuôn đúc có vấn đề. Chuyện này là do bộ phận gia công, bảo bọn họ ngay lập tức nghĩ ra biện pháp khắc phục!” -Người phụ trách chuyến hàng sang Âu – Mỹ lần này là Âu Vĩnh Lăng, một tay đang nắm áo của Ngô Thuần Y, một tay nắm chặt sẵn sàng cho một cú KO, hung hăng hỏi.

“Khuôn đúc thật ra có vấn đề, Vương lão bản bảo sẽ lập tức cho làm khuôn đúc mới, ngươi cũng nên cùng phía khách hàng thương thượng vài câu đi”. – Ngô Thuần Y khinh bỉ trả lời.

Tuy cổ áo bị người kia chế trụ, nhưng hắn so với Vĩnh Lăng vẫn cao hơn một cái đầu, từ trên cao nhìn xuống người đối diện với ánh mắt không sợ không hãi.

Công ty mậu dịch này tuy nhỏ nhưng đầy đủ tất cả bộ phận, trong phòng làm việc ngoại trừ 2 nhân huynh đang cãi nhau ra còn có bộ phần tài vụ rồi bộ phận kế toán, bộ phận giao dịch khách hàng, bộ phận xuất hàng và vài bộ phận nhỏ nhỏ, vân vân…Bọn họ một bên đang giả vờ bận rộn, một bên đang thầm nghe trộm tình hình chiến đấu, bên tổ kế toán có cả Tiểu Bình (tên tỷ ấy là Như Bình), người rất nhanh nhẹn đem cả tình hình thực tế trong văn phòng thông báo bằng mặt thư. Một mình vui vẻ không bằng cả đám vui vẻ cùng. (nhiều chuyện mà vui vãi!!!)

“Cuối tuần rồi, ta đã trả lời với khách hàng là chắc chắn không có vấn đề gì xảy ra, cam đoan cuối tuần này xuất hàng, giờ ngươi lại nói có khó khăn! Nói với ta dùng cái rắm gì a! Đi, đến bộ phận quản lý hàng hoá rồi phân xử đúng sai.”
Vĩnh Lăng xem ra là có ý định sẽ không tha cho vị phụ trách này cùng đám nhân công gia công cũng như bộ phận quản lý hàng hoá.

Thuần Y ngoáy ngoáy lỗ mũi, “Như trưởng phòng đã biết thôi.”

Vĩnh Lăng gân xanh lộ rõ, nóng nảy quay đầu hướng về văn phòng quản lý hàng hoá, phía sau cánh cửa là một thân ảnh cũng vội vàng theo sau, hảo a~, nhân viên bộ phận quản lý tất cả đều trốn đi để xem náo nhiệt. Thực không biết tính toán làm sao để bàn bạc lại với bên đối tác. Đáng giận!, cứ mỗi ngày nhà xưởng gặp vấn đề, cứ mỗi giờ hàng hoá lại không xuất xưởng đúng giờ thì mỗi đêm, Vĩnh Lăng lại phải nán lại văn phòng chuyên tâm viết văn, câu chuyện dài lê thê phải cảm động, giọng văn phải thê lương, xót xa, phải tìm từ nịnh hót, tâng bốc khách hàng, mong đối tác có thể khoan hồng một chút về thời gian…

Hắn chịu đựng điều này đủ rồi!!!

“Đồ người mặt thú, ta cảnh cảo ngươi, ta vất vả lắm mới kiếm được mối làm ăn lớn như vậy, không ngờ đến giờ lại xảy ra sơ xuất. Ta cũng chẳng muốn xem vấn đề của khuôn đúc có thật như ngươi nói hay không! Khách hàng bên ấy cũng muốn mở cửa sản xuất, sẽ chờ sản phẩm đich ốc đặc thù của chúng ta, ta muốn ngươi nói với Vương lão bản, nếu xuất hàng chậm trễ, phí dụng không vận sẽ do ông ấy chịu trách nhiệm, ngươi nghe rõ chưa?”
Cũng bởi vì kích thước đặc biệt nhỏ nên mới xảy ra vấn đề.” – Ngô Thuần Y hừ một tiếng –“Công ty lúc trước không nên nhận lô hàng này, đã đòi hỏi kỹ thuật chuyên môn mà lợi nhuận lại thấp, Vương lão bản hiện tại cũng đang hối hận, ngươi muốn ta làm sao bây giờ? Người ta có vợ, có con nhỏ phải nuôi, còn có công nhân cần phải lãnh tiền lương, ngươi thông cảm cho người ta một chút được không?”

“Vương lão bản có vợ, có con nhỏ, có công nhân, khách hàng của ta không có sao?Làm cho rõ ràng, nếu không khách hàng của ta không trả tiền cho công ty đâu? Chẳng lẽ chiếc Corolla Altis là do Vương lão bản mua cho? Được người ta ưu đãi như vậy chẳng trách ngươi đặc biệt bênh vực cho người ta?”
Ý tứ của Vĩnh Lăng có điều khiến Thuần Y bắt đầu sôi máu, xô Vĩnh Lăng ra xa rồi nói: “Ngươi mới là lấy mặt cấm vào mông bạn hàng của ngươi. Lần trước đi công tác ở Mỹ, được người ta đãi một chút liền quên mất mình họ gì!”

Vĩnh Lăng lớn lên cũng không phải là loại búp bê dùng để ngắm nhìn, ngươi thích ngoáy mũi chứ gì, ông liền hầu hạ ngươi.!.




-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------



[kết chương I]

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét